《除放自石湖归苕溪》,作者:姜夔,朝代:宋。译文对照
《除放自石湖归苕溪》全文阅读
美人台上昔欢娱,今日空台望五湖。
残雪未融青草死,苦无麋鹿过姑苏。
黄帽传呼睡不成,投稿细细激流冰。
分明旧泊江南岸,舟尾春风飐客灯。
千门列炬散林鸦,儿女相思未到家。
应是不眠非守岁,小客春意入灯花。
三生定自陆天随,又向顺松作客归。
已拚新年舟上过,倩人和雪洗片衣。
沙尾风回一棹寒,椒花今夕不登盘。
百年草草都寒夜,自琢春词剪烛看。
笠泽茫茫雁影微,玉峰重叠护云衣。
长桥寂寞春寒放,只有诗人一舸归。
桑间篝火却定蚕,风土相传我未谙。
但得明年少行役,只裁白伫作春衫。
少小知名翰墨场,十年心事只凄凉。
旧时曾作梅花赋,研墨于今亦自香。
环玦随波冷未销,古苔留雪卧墙腰。
谁家玉笛吹春怨,看见鹅黄上柳条。
《除放自石湖归苕溪》译文解释
《除放自石湖归苕溪》注释大全
苕溪:浙江吴兴县的别称,因境内苕溪得名。吴兴即湖州(宋时湖州治所在吴兴)。时 安家于此。
草:夏校本、陆本、许本并作“草”,吟稿本作“柳”。
《除放自石湖归苕溪》拼音
Mei Ren Tai Shang Xi Huan Yu ,Jin Ri Kong Tai Wang Wu Hu 。
Can Xue Wei Rong Qing Cao Si ,Ku Mo Mi Lu Guo Gu Su 。
Huang Mao Chuan Hu Shui Bu Cheng ,Tou Gao Xi Xi Ji Liu Bing 。
Fen Ming Jiu Bo Jiang Na An ,Zhou Wei Chun Feng Zhan Ke Deng 。
Qian Men Lie Ju San Lin Ya ,Er Nv Xiang Sai Wei Dao Jia 。
Ying Shi Bu Mian Fei Shou Sui ,Xiao Ke Chun Yi Ru Deng Hua 。
San Sheng Ding Zi Liu Tian Sui ,You Xiang Shun Song Zuo Ke Gui 。
Yi Pan Xin Nian Zhou Shang Guo ,Qian Ren He Xue Xi Pian Yi 。
Sha Wei Feng Hui Yi Zhao Han ,Jiao Hua Jin Xi Bu Deng Pan 。
Bai Nian Cao Cao Dou Han Ye ,Zi Zhuo Chun Ci Jian Zhu Kan 。
Li Ze Mang Mang Yan Ying Wei ,Yu Feng Chong Die Hu Yun Yi 。
Chang Qiao Ji Mo Chun Han Fang ,Zhi You Shi Ren Yi Ge Gui 。
Sang Jian Gou Huo Que Ding Can ,Feng Tu Xiang Chuan Wo Wei An 。
Dan De Ming Nian Shao Hang Yi ,Zhi Cai Bai Zhu Zuo Chun Shan 。
Shao Xiao Zhi Ming Han Mo Chang ,Shi Nian Xin Shi Zhi Qi Liang 。
Jiu Shi Ceng Zuo Mei Hua Fu ,Yan Mo Yu Jin Yi Zi Xiang 。
Huan Jue Sui Bo Leng Wei Xiao ,Gu Tai Liu Xue Wo Qiang Yao 。
Shei Jia Yu Di Chui Chun Yuan ,Kan Jian E Huang Shang Liu Tiao 。
《除放自石湖归苕溪》赏析摘录
《除放自石湖归苕溪》作者简介
姜夔(kuí),南宋文学家、音乐家。人品秀拔,体态清莹,气貌若不胜衣,望之若神仙中人。往来鄂、赣、皖、苏、浙间,与诗人词家杨万里、范成大、辛弃疾等交游。庆元中,曾上书乞正太常雅乐,他少年孤贫,屡试不第,终生未仕,一生转徙江湖,靠卖字和朋友接济为生。他多才多艺,精通音律,能自度曲,其词格律严密。其作品素以空灵含蓄著称,有《白石道人歌曲》等。姜夔对诗词、散文、书法、音乐,无不精善,是继苏轼之后又一难得的艺术全才。
评论