「寄远十一首」全文/注释/译文/赏析 - 李白的诗句大全

寄远十一首是由唐朝作者李白写的一首诗句,这是一首,文章中包含寄远十一首全文,寄远十一首译文,寄远十一首注释,寄远十一首赏析等内容。

《寄远十一首》,作者:李白,朝代:唐。译文对照

《寄远十一首》全文阅读

三鸟别王母,衔书来见过。肠断若剪弦,其如愁思何。

遥知玉窗里,纤手弄云和。奏曲有深意,青松交女萝。

写水山井中,同泉岂殊波。秦心与楚恨,皎皎为谁多。

青楼何所在,乃在碧云中。宝镜挂秋水,罗衣轻春风。

新妆坐落日,怅望金屏空。念此送短书,愿因双飞鸿。

本作一行书,殷勤道相忆。一行复一行,满纸情何极。

瑶台有黄鹤,为报青楼人。朱颜凋落尽,白发一何新。

自知未应还,离居经三春。桃李今若为,当窗发光彩。

莫使香风飘,留与红芳待。

玉箸落春镜,坐愁湖阳水。闻与阴丽华,风烟接邻里。

青春已复过,白日忽相催。但恐荷花晚,令人意已摧。

相思不惜梦,日夜向阳台。

远忆巫山阳,花明绿江暖。踌躇未得往,泪向南云满。

春风复无情,吹我梦魂断。不见眼中人,天长音信短。

阳台隔楚水,春草生黄河。相思无日夜,浩荡若流波。

流波向海去,欲见终无因。遥将一点泪,远寄如花人。

妾在舂陵东,君居汉江岛。一日望花光,往来成白道。

一为云雨别,此地生秋草。秋草秋蛾飞,相思愁落晖。

何由一相见,灭烛解罗衣。

忆昨东园桃李红碧枝,与君此时初别离。金瓶落井无消息,

令人行叹复坐思。坐思行叹成楚越,春风玉颜畏销歇。

碧窗纷纷下落花,青楼寂寂空明月。两不见,但相思。

空留锦字表心素,至今缄愁不忍窥。

长短春草绿,缘阶如有情。卷施心独苦,抽却死还生。

睹物知妾意,希君种后庭。闲时当采掇,念此莫相轻。

鲁缟如玉霜,笔题月氏书。寄书白鹦鹉,西海慰离居。

行数虽不多,字字有委曲。天末如见之,开缄泪相续。

泪尽恨转深,千里同此心。相思千万里,一书值千金。

爱君芙蓉婵娟之艳色,色可餐兮难再得。

怜君冰玉清迥之明心,情不极兮意已深。

朝共琅玕之绮食,夜同鸳鸯之锦衾。恩情婉娈忽为别,

使人莫错乱愁心。乱愁心,涕如雪。寒灯厌梦魂欲绝,

觉来相思生白发。盈盈汉水若可越,可惜凌波步罗袜。

美人美人兮归去来,莫作朝云暮雨兮飞阳台。

《寄远十一首》译文解释

《寄远十一首》注释大全

《寄远十一首》拼音

San Diao Bie Wang Mu ,Xian Shu Lai Jian Guo 。Chang Duan Re Jian Xian ,Ji Ru Chou Sai He 。

Yao Zhi Yu Chuang Li ,Qian Shou Long Yun He 。Zou Qu You Shen Yi ,Qing Song Jiao Nv Luo 。

Xie Shui Shan Jing Zhong ,Tong Quan Qi Shu Bo 。Qin Xin Yu Chu Hen ,Jiao Jiao Wei Shei Duo 。

Qing Lou He Suo Zai ,Nai Zai Bi Yun Zhong 。Bao Jing Gua Qiu Shui ,Luo Yi Qing Chun Feng 。

Xin Zhuang Zuo La Ri ,Chang Wang Jin Bing Kong 。Nian Ci Song Duan Shu ,Yuan Yin Shuang Fei Hong 。

Ben Zuo Yi Hang Shu ,Yan Qin Dao Xiang Yi 。Yi Hang Fu Yi Hang ,Man Zhi Qing He Ji 。

Yao Tai You Huang He ,Wei Bao Qing Lou Ren 。Zhu Yan Diao La Jin ,Bai Fa Yi He Xin 。

Zi Zhi Wei Ying Hai ,Li Ju Jing San Chun 。Tao Li Jin Re Wei ,Dang Chuang Fa Guang Cai 。

Mo Shi Xiang Feng Piao ,Liu Yu Gong Fang Dai 。

Yu Zhu La Chun Jing ,Zuo Chou Hu Yang Shui 。Wen Yu Yin Li Hua ,Feng Yan Jie Lin Li 。

Qing Chun Yi Fu Guo ,Bai Ri Hu Xiang Cui 。Dan Kong He Hua Wan ,Ling Ren Yi Yi Cui 。

Xiang Sai Bu Xi Meng ,Ri Ye Xiang Yang Tai 。

Yuan Yi Wu Shan Yang ,Hua Ming Lu Jiang Nuan 。Chou Chu Wei De Wang ,Lei Xiang Na Yun Man 。

Chun Feng Fu Mo Qing ,Chui Wo Meng Hun Duan 。Bu Jian Yan Zhong Ren ,Tian Chang Yin Xin Duan 。

Yang Tai Ge Chu Shui ,Chun Cao Sheng Huang He 。Xiang Sai Mo Ri Ye ,Hao Dang Re Liu Bo 。

Liu Bo Xiang Hai Qu ,Yu Jian Zhong Mo Yin 。Yao Jiang Yi Dian Lei ,Yuan Ji Ru Hua Ren 。

Qie Zai Chong Ling Dong ,Jun Ju Han Jiang Dao 。Yi Ri Wang Hua Guang ,Wang Lai Cheng Bai Dao 。

Yi Wei Yun Yu Bie ,Ci De Sheng Qiu Cao 。Qiu Cao Qiu E Fei ,Xiang Sai Chou La Hui 。

He You Yi Xiang Jian ,Mie Zhu Jie Luo Yi 。

Yi Zuo Dong Yuan Tao Li Gong Bi Zhi ,Yu Jun Ci Shi Chu Bie Li 。Jin Ping La Jing Mo Xiao Xi ,

Ling Ren Hang Tan Fu Zuo Sai 。Zuo Sai Hang Tan Cheng Chu Yue ,Chun Feng Yu Yan Wei Xiao Xie 。

Bi Chuang Fen Fen Xia La Hua ,Qing Lou Ji Ji Kong Ming Yue 。Liang Bu Jian ,Dan Xiang Sai 。

Kong Liu Jin Zi Biao Xin Su ,Zhi Jin Jian Chou Bu Ren Kui 。

Chang Duan Chun Cao Lu ,Yuan Jie Ru You Qing 。Juan Shi Xin Du Ku ,Chou Que Si Hai Sheng 。

Du Wu Zhi Qie Yi ,Xi Jun Chong Hou Ting 。Xian Shi Dang Cai Duo ,Nian Ci Mo Xiang Qing 。

Lu Gao Ru Yu Shuang ,Bi Ti Yue Shi Shu 。Ji Shu Bai Ying Wu ,Xi Hai Wei Li Ju 。

Hang Shu Sui Bu Duo ,Zi Zi You Wei Qu 。Tian Mo Ru Jian Zhi ,Kai Jian Lei Xiang Xu 。

Lei Jin Hen Zhuai Shen ,Qian Li Tong Ci Xin 。Xiang Sai Qian Mo Li ,Yi Shu Zhi Qian Jin 。

Ai Jun Fu Rong Chan Juan Zhi Yan Se ,Se Ke Can Xi Nan Zai De 。

Lian Jun Bing Yu Qing Jiong Zhi Ming Xin ,Qing Bu Ji Xi Yi Yi Shen 。

Chao Gong Lang Gan Zhi Qi Shi ,Ye Tong Yuan Yang Zhi Jin Qin 。En Qing Wan Luan Hu Wei Bie ,

Shi Ren Mo Cuo Luan Chou Xin 。Luan Chou Xin ,Ti Ru Xue 。Han Deng Ya Meng Hun Yu Jue ,

Jiao Lai Xiang Sai Sheng Bai Fa 。Ying Ying Han Shui Re Ke Yue ,Ke Xi Ling Bo Bu Luo Wa 。

Mei Ren Mei Ren Xi Gui Qu Lai ,Mo Zuo Chao Yun Mu Yu Xi Fei Yang Tai 。

《寄远十一首》赏析摘录

《寄远十一首》作者简介

李白(701-762),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。汉族,祖籍陇西成纪,出生于碎叶城(当时属唐朝领土,今属吉尔吉斯斯坦),4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。李白生活在盛唐时期,二十五岁时只身出蜀,开始了广泛漫游生活,南到洞庭湘江,东至吴、越,寓居在安陆、应山。直到天宝元年(742),因道士吴筠的推荐,李白被召至长安,供奉翰林,后因不能见容于权贵,在京仅两年半,就赐金放还而去,然后飘荡四方的漫游生活。李白和杜甫并称“李杜”。他的诗歌既反映了时代的繁荣景象,也揭露了统治阶级的荒淫和腐败,表现出蔑视权贵,反抗传统束缚,追求自由和理想的积极精神。

版权声明:本文摘录自新华字典、康熙字典、汉语字典、网络等多渠道,如有侵权请联系站长。

评论