「桥陵诗三十韵,因呈县内诸官」全文/注释/译文/赏析 - 杜甫的诗句大全

桥陵诗三十韵,因呈县内诸官是由唐朝作者杜甫写的一首诗句,这是一首,文章中包含桥陵诗三十韵,因呈县内诸官全文,桥陵诗三十韵,因呈县内诸官译文,桥陵诗三十韵,因呈县内诸官注释,桥陵诗三十韵,因呈县内诸官赏析等内容。

《桥陵诗三十韵,因呈县内诸官》,作者:杜甫,朝代:唐。译文对照

《桥陵诗三十韵,因呈县内诸官》全文阅读

先帝昔晏驾,兹山朝百灵。崇冈拥象设,沃野开天庭。

即事壮重险,论功超五丁。坡陀因厚地,却略罗峻屏。

云阙虚冉冉,风松肃泠泠。石门霜露白,玉殿莓苔青。

宫女晚知曙,祠官朝见星。空梁簇画戟,阴井敲铜瓶。

中使日夜继,惟王心不宁。岂徒恤备享,尚谓求无形。

孝理敦国政,神凝推道经。瑞芝产庙柱,好鸟鸣岩扃。

高岳前嵂崒,洪河左滢濙。金城蓄峻址,沙苑交回汀。

永与奥区固,川原纷眇冥。居然赤县立,台榭争岧亭。

官属果称是,声华真可听。王刘美竹润,裴李春兰馨。

郑氏才振古,啖侯笔不停。遣辞必中律,利物常发硎。

绮绣相展转,琳琅愈青荧。侧闻鲁恭化,秉德崔瑗铭。

太史候凫影,王乔随鹤翎。朝仪限霄汉,容思回林坰,

轗轲辞下杜,飘飖陵浊泾。诸生旧短褐,旅泛一浮萍。

荒岁儿女瘦,暮途涕泗零。主人念老马,廨署容秋萤。

流寓理岂惬,穷愁醉未醒。何当摆俗累,浩荡乘沧溟。

《桥陵诗三十韵,因呈县内诸官》译文解释

《桥陵诗三十韵,因呈县内诸官》注释大全

《桥陵诗三十韵,因呈县内诸官》拼音

Xian Di Xi Yan Jia ,Ci Shan Chao Bai Ling 。Chong Gang Yong Xiang She ,Wo Ye Kai Tian Ting 。

Ji Shi Zhuang Chong Xian ,Lun Gong Chao Wu Ding 。Po Tuo Yin Hou De ,Que Lve Luo Jun Bing 。

Yun Que Xu Ran Ran ,Feng Song Su Ling Ling 。Dan Men Shuang Lou Bai ,Yu Dian Mei Tai Qing 。

Gong Nv Wan Zhi Shu ,Ci Guan Chao Jian Xing 。Kong Liang Cu Hua Ji ,Yin Jing Qiao Tong Ping 。

Zhong Shi Ri Ye Ji ,Wei Wang Xin Bu Ning 。Qi Tu Xu Bei Xiang ,Shang Wei Qiu Mo Xing 。

Xiao Li Dui Guo Zheng ,Shen Ning Tui Dao Jing 。Rui Zhi Chan Miao Zhu ,Hao Diao Ming Yan Jiong 。

Gao Yue Qian Lv Cui ,Hong He Zuo Ying Ying 。Jin Cheng Xu Jun Zhi ,Sha Yuan Jiao Hui Ting 。

Yong Yu Ao Ou Gu ,Chuan Yuan Fen Miao Ming 。Ju Ran Chi Xian Li ,Tai Xie Zheng 岧Ting 。

Guan Shu Guo Chen Shi ,Sheng Hua Zhen Ke Ting 。Wang Liu Mei Zhu Run ,Pei Li Chun Lan Xin 。

Zheng Shi Cai Zhen Gu ,Dan Hou Bi Bu Ting 。Qian Ci Bi Zhong Lv ,Li Wu Chang Fa Xing 。

Qi Xiu Xiang Zhan Zhuai ,Lin Lang Yu Qing Ying 。Ce Wen Lu Gong Hua ,Bing De Cui Yuan Ming 。

Tai Shi Hou Fu Ying ,Wang Qiao Sui He Ling 。Chao Yi Xian Xiao Han ,Rong Sai Hui Lin 坰,

Kan Ke Ci Xia Du ,Piao Yao Ling Zhuo Jing 。Zhu Sheng Jiu Duan He ,Lv Fan Yi Fu Ping 。

Huang Sui Er Nv Shou ,Mu Tu Ti Si Ling 。Zhu Ren Nian Lao Ma ,Xie Shu Rong Qiu Ying 。

Liu Yu Li Qi Qie ,Qiong Chou Zui Wei Xing 。He Dang Bai Su Lei ,Hao Dang Cheng Cang Ming 。

《桥陵诗三十韵,因呈县内诸官》赏析摘录

《桥陵诗三十韵,因呈县内诸官》作者简介

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称杜工部、杜少陵等,唐朝河南府巩县(河南郑州巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。杜甫忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,集为《杜工部集》,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。

版权声明:本文摘录自新华字典、康熙字典、汉语字典、网络等多渠道,如有侵权请联系站长。

评论